Tiểu phẩm: Cái đuôi bò làm khổ đời tôi, từ lâu tôi giận cái đuôi bò, bởi thế mà tôi nuôi gà vịt, nuôi heo dê mà không nuôi bò cũng không ăn thịt bò, tôi không tha thứ cho nó vì hậu quả mà nó đã gây ra cho tôi. Nói tới cái đuôi […]
Truyện Ngắn
Con năm nay học lớp 7, em con học lớp 5. Nhà con nghèo nhưng chị em con năm nào cũng là học sinh khá, giỏi. Cha Mẹ con hàng ngày làm nương rãy, cũng có khi tạm gác việc nhà đi làm mướn để kiếm thêm ít tiền chi tiêu. Con biết Cha Mẹ […]
Gia đình con ngày xưa cũng ấm no hạnh phúc như bao gia đình khác. Ba là thợ cưa làm việc ở một trại cưa gần nhà, sát bên chợ Bình Trung, công việc của Ba là hạ cây xẻ gỗ. Còn Mẹ ở nhà chăn nuôi gia súc gia cầm và chăm sóc các […]
Nước Mắt Con Chó Tên của con chó là Bẹc. Nó màu nâu đen, nhìn rất lanh lợi. Thật ra nó là giống Berger của Pháp. Không biết ở đâu mà chú Soạn có được nó. Chú nuôi nó từ nhỏ và cũng được gần hai năm rồi. Chú Soạn là bạn của ba, nhưng […]
Nhà tôi lúc trước ở giáo xứ Hải Sơn, trên Quốc lộ 51. Một bên là rừng núi bên kia là sông lớn chảy ra biển Vũng Tàu. Bố tôi là thợ rừng khỏa mạnh vui tính hiền hậu. Hàng ngày bố lên rừng đốn củi đốt than. Mẹ tôi đi bán những bao than […]
Chủi Trện sưu tầm Ước mơ Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó: – Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái gì? Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói: – Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi […]
TRUYỆN NGẮN Chủi Trện sưu tầm 1. Lương tâm Con ốm, nhập viện. Làm thủ tục, bác sĩ mặt lạnh tanh. Biết ý, tay mẹ run run dúi trăm nghìn vào túi “lương y”… Bác sĩ thân mật: “Nằm giường này cháu, đừng lo có bác!”. Biết đâu mẹ đang xỉu dần vì bán máu […]
Ước mơ Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó: – Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái gì? Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói: – Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con […]
CHUYỆN Ở BỆNH VIỆN TÂM THẦN Những ngày tháng âu lo mệt mỏi khi nuôi đứa con gái 12 tuổi ở bệnh viện Biên Hòa. Tôi được nghe kể rất nhiều câu chuyện của các bệnh
Em! Thời gian trôi nhanh quá phải không? Vậy là đã hơn hai năm rồi anh không được gặp em, không được nhìn thấy nụ cười nhỏ xinh, giọng nói dịu dàng, trong trẻo của em… Anh